Violin được cho là nhạc cụ phổ biến nhất trên thế giới. Âm sắc biểu cảm của Violin phù hợp với nhiều phong cách âm nhạc, từ nhanh và dữ dội đến chậm và tươi sáng. Trở nên phổ biến vào thế kỷ 16 với cả dân thường và quý tộc, Violin đến nây vẫn là một nhạc cụ thịnh hành nhất.
Thời kỳ ban đầu
Sự phát triển của violin hiện đại là cả một chặn đường dài và phức tạp, phát triển từ nhiều loại nhạc cụ dây khác. Các nhạc cụ sử dụng dây cung để tạo ra âm thanh đều được gọi là Vĩ Cầm.
Vĩ Cầm Rabab & Rebec của Ả Rập đã có từ thời trung cổ và được chơi rộng rãi ở Tây Ban Nha và Pháp vào thế kỷ 15, được cho là tổ tiên của violin. Gần cuối thời trung cổ, một nhạc cụ dây cung được gọi là fiddle xuất hiện ở châu Âu.
Ở phương Đông, đàn nhị của Việt Nam và Morin Khur của Mông cổ phát triển từ đàn Rabab, và do đó chúng là họ hàng của đàn vĩ cầm.
Hầu hết các nhà sử học đồng ý rằng Violin ngày nay xuất hiện vào đầu thế kỷ 16 ở miền bắc nước Ý trong khoảng thời gian từ 1520–1550, các thị trấn Milan, Brescia, Cremona và Venice là những trung tâm lớn về đàn Violin. Thuật ngữ “violin” (từ tiếng Ý là violino) có nguồn gốc từ từ viola và có nghĩa chung là “nhạc cụ dây nhỏ”.
Những cây Violin sớm nhất được làm bởi nghệ nhân làm đàn Andrea Amati (1500–1576) vào năm 1542, và đàn vẫn chỉ có ba dây: G3, D4 và A4. Có lẽ phải đến sau năm 1550, Amati mới làm ra những cây vĩ cầm đầu tiên với bốn dây. Andrea Amati do đó rất có thể là người đầu tiên đặt hình mẫu cho Violin ngày nay.
Thời kỳ hoàng kim: 1600–1750
Sự nổi tiếng của Violin đã dẫn đến sự xuất hiện của các trường dạy làm Violin nổi tiếng nhất như Trường Cremonese do các con trai của Amati đứng đầu & Trường Brescia đã sản sinh ra những thợ thủ công bậc thầy như Gasparo da Salò (1540–1609), Giovanni Paolo Maggini (1580–1632), Andrea Guarnieri (1626–1698) và nổi bật nhất là Antonio Stradivari (1644–1737).
Antonio Stradivari đến ngày nay vẫn được coi là bậc thầy của nghệ thuật chế tạo đàn Violin. Bất chấp những nỗ lực cãi tiến và sử dụng công nghệ hiện đại nhất. Các nhà chế tạo đàn hiện đại không thể tái tạo âm sắc tuyệt đối của đàn theo hình mẫu của Stradivari. Các kích thước của mô hình đàn Violin của Stradivari đã được các thế hệ sau chấp nhận là chính xác nhất.
Sản xuất Violin đã được lan rộng khắp châu âu. Nhà sản xuất Violin hàng đầu của Pháp là Nicholas Médart (1628–1672), ở Anh là Barak Norman (1678–1740). Ở Vienna, Daniel và Joseph Stadlmann (1720–1781) là những người quan trọng nhất.
Vào cuối thế kỷ 18, nghệ thuật chế tác Violin đã biến mất ở Ý khi sản xuất được chuyển thành “dây chuyền sản xuất” với sự phân công lao động chuyên biệt hơn. Các vật liệu mới, chẳng hạn như vecni khô nhanh hơn, phù hợp với cách sản xuất mới và các nhà máy sản xuất đàn violin đã xuất hiện nhiều hơn. Những nghệ nhân sản xuất Violin hàng đầu của thời đại sau đã được tìm thấy ở Pháp như Nicolas Lupot (1758–1824).
Thời kỳ hiện đại hóa khoảng năm 1800
Những biến động sau Cách mạng Pháp đã có những tác động sâu rộng trong thế giới âm nhạc. Trách nhiệm tổ chức và tài trợ các sự kiện âm nhạc chuyển từ tầng lớp quý tộc sang giai cấp tư sản và các buổi hòa nhạc trở thành một nét thường xuyên trong đời sống xã hội.
Vì các buổi hoà nhạc được tổ chức trong các hội trường lớn hơn, các nhạc cụ to hơn với cung dày hơn được yêu cầu. Do đó, các nhà sản xuất Violin buộc phải thực hiện những thay đổi đó đối với nhạc cụ, dẫn đến sự phát triển của đàn Violin hiện đại vào đầu thế kỷ 19; các nhạc cụ cũ được “hiện đại hóa” để đáp ứng yêu cầu mới: cầu được nâng lên để tăng độ căng dây và do đó tăng âm lượng.
Điều này cũng làm thay đổi góc của dây đàn so với bàn phím, do đó nhạc sĩ sẽ phải áp dụng nhiều áp lực hơn để chơi các nốt cao. Khó khăn này đã được giải quyết bằng cách đặt cổ đàn ở một góc về phía sau, do đó duy trì khoảng cách bằng nhau giữa dây và ngón tay dọc theo chiều dài của nó. Đồng thời, cả cổ và ngón tay đều được kéo dài ra. Để đối phó với áp lực gia tăng của các dây trên bàn, thanh trầm và trụ âm thanh cũng được gia cố.
Các dây cũng được làm chắc chắn hơn để chúng có thể chịu được lực căng tăng lên. Từ lâu, người ta đã có thói quen bọc dây G, loại có lõi ruột, bằng kim loại. Ngày nay dây G thường được quấn bằng bạc. Không hoàn toàn rõ ràng liệu các dây D và A cũng đã được bao phủ vào thế kỷ 19 hay không; ngày nay thường được sử dụng dây nhôm quấn ruột. Dây E cũng được làm bằng ruột vào thế kỷ 19 và không được thay thế bằng dây thép cho đến thế kỷ 20. Dây nylon và thép hiện đang được sử dụng.
Đàn Violin hiện đại được phát triển trong khoảng thời gian vài thập kỷ, nghệ nhân làm đàn người Pháp François Tourte (1747–1835) đóng vai trò hàng đầu: đàn trở nên dài hơn và cứng cáp hơn; trọng lượng cũng thay đổi, trọng tâm di chuyển và lực căng tăng lên, điều này có thể tạo ra nhiều cú đánh mạnh hơn, chẳng hạn như martelé.
Vào khoảng năm 1820, nhà soạn nhạc và nghệ sĩ vĩ cầm người Đức Louis Spohr (1784–1859) đã phát minh ra phần tựa cằm, giúp tạo điều kiện cho chuyển động trượt của tay trái.
Ngày nay Violin đứng ở vị trí thứ ba các nhạc cụ được chơi nhiều nhất trên Thế Giới. Violin không chỉ được chơi rất nhiều trong âm nhạc cổ điển, mà còn là một phần quan trọng của một số thể loại nhạc. Violin khá dễ học và bạn có thể mua các kích cỡ Violin khác nhau, điều này làm cho đây trở thành một nhạc cụ tuyệt vời cho trẻ em mới bắt đầu học chơi nhạc cụ. Trẻ em ở 6 tuổi là độ tuổi được các chuyên gia khuyến nghị bắt đầu học chơi đàn.
- Khoá học Violin trực tiếp
- Khoá học Violin Online
- Lợi ích của học & chơi Violin
- Độ tuổi nào có thể học Violin?
- ABRSM – Associated Board of the Royal Schools of Music là gì?
- Học violin | Tất tần tật những điều cần biết
- Học Violin tại TPHCM chất lượng uy tín
- Học violin có đắt không? Bao nhiêu tiền?
- Lộ trình học violin hiệu quả